CHUYỆN
TÌNH CỎ VÀ GIÓ
Cứ là gió như tên anh mang, thổi qua đời em
thoảng chút quan tâm, thoảng chút hạnh phúc để rồi khi gió đi qua chút tiếc
nuối trong em sẽ bị thời gian xóa nhòa dần… Gió của em cứ ngô nghê như đứa trẻ
thích chọc tức người khác, làm e dỗi và giận hờn vu vơ. Gió của em nhiều lúc
đáng yêu làm em cười và làm em hạnh phúc, gió của em đôi khi rất nhẹ, hiền lành
và ấm áp biết bao nhiêu.
Cứ là gió như cách anh bên em, như rất gần mà
lại quá xa xôi, ru mát hồn em một chút thôi rồi lại rong đuổi khắp chốn bao nơi
khác những lúc thế cảm giác hụt hẫng trong em lại trào dâng.. Gió của em ngố
ngố ngốc ngốc, lắm lúc nhạy cảm hết mức cứ gom hết những ý nghĩ không đâu. Như
những ngày xưa êm đềm, anh đến và đi như gió như cái tên anh mang…
Gió của em khi ấm áp khi lạnh lùng thổi vào đời
em những rung động, những cảm xúc đầu đời non nớt và ngô nghê. Em cứ mãi là cô
bé ngốc nghếch không hiểu chính bản thân mình đang làm gì đang nghĩ gì bất chợt
chứ không biết lo nghĩ tính toán và mưu toan…
Em lao đao khi gió đi, khẽ run rẩy khi gió đến,
mãi mơ hồ với mớ cảm xúc chẳng đâu vào đâu.. thương rồi để đó, bởi em sợ cảm
giác yêu đương, em sợ đằng sau yêu đương phải vượt thử thách sợ chia tay…hãy cứ
cho e lười yêu cũng được bởi e còn trẻ con bởi em còn chưa biết định nghĩa yêu
đương như thế nào? Gió cứ mãi là gió, em sẽ chỉ là cỏ, cỏ nhỏ bé dẫu tản rộng
đến đâu cũng chẳng thể nào đuổi kịp gió...Có lúc gió ngọt ngào mơn man cỏ nhẹ
nhàng nhưng chẳng được lâu đâu bởi gió mãi rong đuổi nơi nao quanh quẩn, gió
chẳng thể hiểu hết cỏ, gió thuộc về những thứ bao la và đẹp như nắng như hoa
như cầu vồng và mây, một thế giới khác hoàn toàn xa lạ với loài cỏ thôn dã,
hoang dại. Cỏ cố gắng mạnh mẽ chống chọi với bao khắc nghiệt của cuộc sống nhưng mãi yếu đuối và mềm lòng trước gió.
Cỏ ngây ngô cũng muốn nũng nịu, muốn được gió quan tâm chiều chuộng mỗi ngày,rồi
gió vô tư để cỏ bơ vơ ….
Gió muốn rời xa cỏ, gió chẳng thể đủ kiên nhẫn
chờ đợi cỏ như gió đã từng hứa, dẫu thời gian là mong manh song những thứ được
gọi là kỷ niệm thì mãi chẳng thể nào phai mờ. cỏ nhớ gió, nơi đâu trong cuộc
sống của cỏ cũng có dấu ấn của gió mà chẳng biết rằng gió có thế, có nhớ cỏ
không? Thiếu gió cỏ sẽ lặng im, sẽ không còn được than thở kể lể những chuyện
không đâu ,sẽ không còn có ai chịu nghe cỏ lảm nhảm những đêm dài ác mộng giật
mình mất ngủ.
Trước khi gió đến cỏ vẫn yên lặng như thế, gượng
bình yên nén niềm riêng vào lòng, nhưng rồi gió đến bất ngờ. Gió dạy cỏ biết
đau thì kêu,biết buồn thì khóc. Gió với cỏ có ý nghĩa quan trọng nhiều hơn
những gì gió nghĩ, gió đặc biệt và quá xa vời…. Để gió ra đi cỏ chẳng thể níu
kéo, cũng chẳng đủ tư cách, đủ dịu dàng cần thiết để níu gió ở lại. gió sẽ mãi
là gió không đi hiện tại thì tương lai hay đến lúc nào đó gió cũng sẽ bay đi
như điều cỏ linh cảm. Cỏ chỉ mong rằng nghĩ về cỏ về quãng thời gian bên cỏ dẫu
cũng có lúc giận hờn vu vơ nhưng gió sẽ cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ và thoải mái
nhất. Gió hãy cứ bay đi đến những bến mới khám phá hết thảy cuộc sống tự do lạc
thú bên ngoài, được yêu và yêu say đắm …
Cỏ non nớt mãi chỉ là cỏ ngây ngô thế thôi sẽ
chẳng bao giờ nói yêu ai nếu lí tính không cho phép. Cỏ ưa giận dỗi nhưng lại
chẳng giận được ai đó lâu đâu, chuyện của gió và cỏ chưa hề có bắt đầu nên sẽ
chẳng thể kết thúc được,nếu một ngày nào đó gió trở lại mơn man đồng cỏ xanh
mát biết đâu đấy cỏ sẽ lại yếu đuối và gục ngã trong vòng tay ấm áp của gió.
Bởi gió sẽ chẳng bao giờ đủ kiên nhẫn đợi chờ cỏ trưởng thành và sẵn sàng chấp
nhận một mối quan hệ rõ ràng như gió muốn vậy gió hãy cứ đi để thay đổi, để
không phải chờ đợi trong vô vọng… … bài hát gió cất hãy còn đó,cỏ vẫn lắng nghe
dẫu gió nói mà chẳng thể làm được.
Tạm biệt gió của ngày hôm qua, cảm ơn vì tất cả
những thứ mà gió đã mang lại trong đời cỏ, kể cả những nhớ thương,cỏ sẽ cố gắng
để không bị nó dày vò. hẹn một ngày gần nhất gió trở lại, sẽ là một ngày tươi
đẹp và hạnh phúc, gió sẽ mãi ôm cỏ để hát ca..!!!
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét